Thứ Năm, 23 tháng 10, 2008

Tất cả cũng chỉ có thế!

Trứơc đây mình không bao giờ chấp nhận điều bố nói:"Thằng đàn ông mà không có tiền thì chẳng đáng gì cả". Nhưng bây giờ, ngày càng thấy điều đó quả thật không sai chút nào.
Chẳng có gì cho một kẻ không tiền!
Trước đây khi mình có thật nhiều tiền, khi việc tiêu tiền của mình đơn giản là"không phải nghĩ" thì mọi thứ trở nên đơn giản và thật thuậ lợi, có thể gặp bất cứ ai, đi bất cứ đâu và làm bất cứ điều gì mình muốn. Nhưng mình vẫn không tin là không có tiền mình không là gì cả! Rồi quyết định tiêu sạch tiền tiết kiệm, không lấy tiền của bố mẹ nữa, trở thành một kẻ không có tiền để chứng minh điều mình nghĩ. Và đúng là chứng minh được thật, đúng là mình nghĩ thật viển vông và sự thật là như thế, tiền mang lại giá trị của con người.!!!
Bắt đầu bằng việc ngừng các cuộc đi chơi, ăn uống... và theo đó dần dần cũng ngừng các mối quan hệ, một phần là những mối quan hệ trên các cuộc vui, một phần là những người bạn nghĩ rằng không đưa đi chơi là không quan tâm tới họ, như trước. Rồi thì dần dần còn lại một mình, một kẻ không tiền. Điều đó thật buồn, mình tin mình là một người nhiệt thành và không bao giờ bỏ bạn bè, nhưng điều đó đâu ngăn được họ rời xa mình. Thứ nhất, mất bạn bè!
Không còn tiền để mua quà, mua những thứ trước đây vẫn hay mua cho bố mẹ và anh em trong nhà, với bố mẹ thì điều đó không là gì, có mua hay không vẫn là tiền của bố mẹ, nhưng với những người khác, không còn sự tôn trọng và ngưỡng mộ nữa. Chẳng có một lời khen hay cảm ơn nào được thốt lên khi họ được giúp đỡ một điều gì đó, không giống như khi tặng họ cái gì đó.
Hoá ra là thế không có tiền trở thành một kẻ không là gì. Rồi không có tiền còn "đươc" thương hại, những người muốn quan tâm cũng không "dám" nhận sự quan tâm của mình :"anh làm gì có tiền". Thật buồn! Khi mà mình bị thương hại và lòng tốt của mình trở nên một sự sa sỉ với chính mình, giúp được ai chứ, khi mày không có tiền. Hay đôi khi mày có một chút đấy, nhưng ai dám lấy của kẻ "áo rách". Rúc cục là sự động chạm tới tự ái và giận dỗi, mặc dù tốt cho mình thoi, nhưng cảm thấy thật buồn và nhục khi không thể hay không được giúp. Rồi có lẽ cũng chẳng còn ai! Không tiền không gì cả...!!!

Không có nhận xét nào: