Thứ Ba, 18 tháng 11, 2008

Sao không thể viết???

Không có một luồng suy nghĩ nào theo guồng cả, chỉ có những chuỗi vụn vặt chắp nối, đôi khi muốn viết ra điều gì đó, mình biết là mình có điều gì đó muốn nói, hay viết ra. Nhưng sao mọi thứ cứ vụn vặt thế nhỉ?
Chắc là do ngủ nhiều quá đây mà, mụ mị hết cả... À, một điều đáng lo ngại là gần đây mình ăn chẳng thấy ngon gì cả, ngay cả những món mình thích trước đây, bây giờ nghĩ tới cũng thấy bình thường, ăn gì cũng như nhau, ăn cho no chứ chẳng thấy cảm giác gì cả, không thích, không thèm... Thật buồn cười!
Mấy hôm nay rồi trong túi không còn lấy một đồng, chẳng biết thế nào, chẳng làm được gì, đang cần mua lọ cồn về làm thuốc mà hết tiền, chẳng có tiền photo bài tập, chẳng có tiền uống cốc trà đá... Cũng có lúc nghĩ thấy uất ức vì cứ phải xin bố mẹ từng đồng, rồi thấy bị coi thường. Không có tiền đúng là nhục thật.!!! Nhưng tiền là của người ta, cho hay không là quyền người ta, mình chẳng thể trách được, có trách thì chỉ có thể tự trách mình không tự làm ra tiền mà tiêu. Mấy hôm nay chán thật!!!
Mà quả thật mình không hiểu lắm, mọi quấn sách mình đọc đều có nói tới"lắng nghe con tim chỉ đường", mà hình như tim mình không biết đường hay sao ấy, có khi muốn lắng nghe mà chẳng thấy gì, hay mình chửa biết cách nhỉ? Cũng chẳng biết nữa, nhưng mình nghĩ mình chưa biết cách lắng nghe bản thân mình...