Đọc lướt qua Blog của mình thì như là mình đã bỏ bẵng rồi quay lại
với no 1 lần rồi thì phải. Cũng từ hồi có Facebook mọi thứ ngắn gọn hơn, nhanh
hơn, chỉ vài dòng có khi vài chữ cho 1 stt kết nối nhanh hơn, nhiều người theo
dõi hơn, hồi đáp thời gian thực... Thế là chẳng mấy ai còn ngó tới cái Blog
nữa, vì nó dài dòng quá, ngại đọc chết đi được, giờ là thời đại lướt mà :D mọi
người lướt qua nhau, lướt qua new feed cũng đã nắm bắt được phần nào rồi. Mà
Blog thì như kiểu viết nhật ký vậy, cuối ngày mới viết ra được 1 vài trang, còn
FB thì ngay lập tức, ngày đăng trăm cái, ngàn cái stt cũng được, vui cái viết
vài dòng " đăng" buồn cái " đăng" luôn... Thế là Blog bị
lãng quên. Rồi Vlog nữa chứ, nghe thì nhàn hơn đọc mà, mà các bạn Vlog còn có
khiếu ăn nói, có ngoại hình ok, có nhiều trò làm mọi người chú ý hay cười vui
nữa, và trích dẫn những đoạn clip thì thú vị và nhanh hơn nhiều trích 1 doạn
văn hay :D thế là Blog lại tụt một bước nữa.
Giờ mình đang có một cuộc sống
bình thản, không còn bão gió, khấp khểnh, cuồng như thời trẻ con nữa, giờ mọi
thứ trở nên ít biến động hơn, tĩnh lặng hơn, nên cũng chẳng có gì nhiều để
viết, rồi cả thói quen ngắn gọn khi đăng stt, làm cho lời văn của mình giờ cụt
lủn đi, viết được dăm câu ba điều là chẳng biết viết gì nữa, không múa may được
cả trang, vài trang như trước nữa. Nhiều lúc cũng muốn viết gì đó tâm sự cuộc
sống, nhưng được mấy câu là lại cụt ý, cụt từ, chẳng viết nổi.
Giờ có lẽ nếu có viết, mình cũng
sẽ chỉ còn hứng thú và tâm tưởng để viết về việc trồng cây, chăm sóc cây ...
đại loại là như thế.
Hôm nay, tự nhiên mò thử thấy cái Blog vẫn còn, đang có ý định
viết về trồng cây để lưu giữ những kiến thức thú vị mình đúc kết được khi tương
tác với thiên nhiên, hy vọng là viết được đều đều, chứ lười mà để là lại một
lần nữa lãng quên nó mất.
Trước định dùng Blog này để viết nhật ký gửi cho Mon, nhưng cũng
tại lười mà chưa viết được dòng nào. Lại nhắc mình cố gắng lần nữa vậy.
Nếu mà để đấy xong độ đôi ba năm nữa lại trong một lần mò mẫm thấy lại Blog của mình mà bài viết gần nhất là bài này thì chắc là buồn cười chết mất nhỉ :D