Thứ Hai, 1 tháng 12, 2008


Đến bao giờ mới có thể...???
Mọi thứ đang bắt đầu, bắt đầu từ khi mình chợt nhận ra, mình là một kẻ Vô Dụng. Thực ra trước đây có những khi mình biết là như tếh rồi, nhưng ại lại chấp nhận điều đó chứ, kiểu gì trả có một cái cớ nào đó để thoái thác, lỗi không hoàn toàn thuộc về mình chứ,... Và chẳng bao giờ mình nhận mình sai cả... Nên mình vẫn mãi như thế cho tới giờ. Tới tận khi chính mình nhận ra, mình thật là Vô Dụng thì mọi thứ mới thực sự bắt đầu.
Chẳng ai có thể lên cao thêm nữa khi nghĩ rằng mình đang ở trên đỉnh. Trước, mình cứ nghĩ mình đủ thông minh và khéo léo rồi, mình có thể làm được mọi việc và những việc mình không làm được đều là do khách quan đem lại mà thôi...v...v... Thế là cứ mãi ngu muội, mãi tưởng tượng... Mãi là kẻ Vô Dụng và ngu dốt. Rồi nhận ra, có những điều thật đơn giản, mà một kẻ "tài" như mình không làm được, ít nhất là trong lúc này.
Nhận ra mình Vô Dụng không dễ dàng gì, mình đã suy sụp mất vài ngày, đầu óc trở nên tăm tối và ngu dốt kinh khủng... Rồi những việc "đơn giản" mà mình chưa làm được, những việc trước đây mình nghĩ ra một cái cớ nào đó để đổ lỗi đi chỗ khác, chạy đi chạy lại trong đầu, những sai lầm khiến cho mọi việc võ lở dần hiện ra, rõ ràng và thật trêu ngươi... Mọi huyễn hoặc về một khả năng có thể làm được tất cả tan biến "phù" như một trận gió thoảng qua. Bây giờ trở lại giữa thực tại, mình vẫn đang ngồi đây, trong khi có những việc mình muốn, rất muốn làm và mình nghĩ mình có thể làm thì đang dần dần mờ ảo, thực tế không như mình từng nghĩ...
Chỉ có một việc đơn giản thôi, mua một thứ cho người bạn của mình đang cần, không có tiền. Nếu trước đây nó sẽ là"không có tiền là do bố mẹ không cho, đã không cho tiền lại ko cho đi làm thêm...." chẳng có lỗi của mình. Nhưng rõ ràng là, mình không có khả năng có tiền để mua thứ người bạn đó đang cần...VÔ DỤNG! Và... VÔ DỤNG! Và... VÔ DỤNG....!!! Mọi việc hiện ra rõ ràng đúng bản chất của nó, đúng bản chất con người mình.
Ngày hôm nay, mình lại bị sự thật tát cho 1cái thật đau nữa, lại thêm một lần chứ Vô Dụng được hằn sâu thêm nữa... Có những điều mình biết, biết là nó đúng, nó cần thiết cho ai đó, nhưng mình lại không thể thuyết phục được họ làm theo điều đó và rồi khi có chuyện sảy ra "đó là lỗi của họ, nói không nghe...", nhìn lại thật kỹ, sao mình không thuyết phục họ nghe theo được? Đó là mình không có khả năng thuyết phục người khác, không có đủ sự tín nhiệm, không có được lòng tin từ người ta... Rồi chẳng giúp gì được ai cả, khi mình Vô Dụng...!!!
Sự thật không thể làm mình nhụt trí và suy sụp lâu được, mình cần vài ngày để nhận thấy những điều chứ đúng trong cách nghĩ và trong cách hành động của mình, cần vài ngày đen tối mù mờ trong tâm trí, để hằn thật sâu từ VÔ DỤNG vào trong đầu. Để rồi học cách để xoá nó đi... Từ ngày hôm nay, mình sẽ gọi mình là kẻ vô dụng, cho tới khi mình có thể thay đổi được, cho tới khi cái chứ VÔ DỤNG không còn được khắc sâu thêm nữa, mà đwocj xoá mờ hẳn đi mình mới bỏ cái tên đó.
Tôi là kẻ VÔ DỤNG!