Thứ Hai, 25 tháng 8, 2008

Day by day


Sáng sớm, đang ngủ thì bị gọi dậy, khó chịu quá, cả đêm hôm qua không ngủ được, mới chợp mắt được một chút đã bị gọi dậy ngay. Bực quá, nhưng cũng không trách anh Huy được, dù sao thì cũng gần 8giờ sang rồi, bình thường thì ngủ giờ ấy là muộn rồi, chỉ tại đêm qua không ngủ được nên thấy khó chịu thôi. Đứng dậy mà cứ loạng quạng, chân nam đá chân xiêu. Hôm nay mấy an hem bàn nhau sẽ dọn nhà, mà chủ yếu ở góc này toàn đồ của mình, cụng tại mình không thích ai dọn dẹp đồ của mình ( tuy bừa bộn nhưng cũng có quy củ, khi nào cần là tìm thấy ngay ), nên mới bị gọi dậy cho tự dọn. Ngáp! Buồn ngủ quá! Sao đêm qua không bùn ngủ thế này có phải sướng không. Ngáp!....... Mẹ gọi điện, báo là bố đang lên, mẹ có gửi lên 2con vịt nữa, không biết có mang tiền cứu tế lên cho mình không? Thế là bắt đầu một ngày dọn dẹp phờ râu, nhưng cũng có kết quả đấy chứ, nhà sang sủa lên hẳn, chỉ thích cho Bin “tàu”, tha hồ có chỗ mà bò. Hôm nay có vẻ là một ngày thú vị, nói chuyện với bố khá thoải mái, chỉ có một chút khúc mắc về việc sau này mình sẽ làm gì. Bố vẫn thich sai khiến người khác. Mình cũng không muốn tranh luận về vấn đề này, dù sao mình cũng cốcn đường của mình và bố cứ tính con đường của bố. Có một điều thú vị là khi nào tâm lý thoải mái thì mình nấu ăn sẽ rất ngon, đạo diễn một bữa trưa ra trò với 2 con vịt bố mang lên. Ngon thì ngon thật nhưng mà nhiều quá, ngán!
Lúc chièu sắp xếp lại cái giá sách, tìm được mấy thứ hay hay mà lâu rồi quên bứng mất, đó là điều mình khoái nhất, cứ lâu lâu lục lọi lại thấy mấy thứ kiểu như thế. Thích phết! Có mấy cái ảnh hồi đi Huế, hồi đó mình chụp mấy cái ảnh rồi bỏ đâu mất, nhìn mình mấy năm trước ngộ ngộ, lúc nào cũng đội cái mũ lưỡi trai và cười nhếch mép. Rồi lại thấy cái ảnh hồi bé tý, cái ảnh chụp bữa cơm gia đình mấy anh chị em túm tụm quanh mâm cơm, tiếc là cái ảnh đó mình chỉ có lưng, nhưng nhìn cũng thấy buồn cười, “còi” quá. Một cái nữa cũng hồi nhỏ, nhưng cũng không còn bé nữa, đứng chụp với chị Dương, nói thật nếu không có chị Dương với cái áo da mà mình hay mặc thì quả thật mình chẳng biết thằng đó là thằng nào, lạ hoắc… Còn thấy đồng tiền xu có hình bong hoa cúc, hình như là đồng 1nhân dân tệ thì phải, được tặng hồi năm ngoái, cất kỹ quá hum nay mới lại thấy. Thích thật!
Tìm thấy cái cỏ 2lá nữa, cứ tưởng mất nó rồi, may quá vẫ còn!


Mấy hôm nay mình đang lấy lại “phong độ”, thú vị nhất là mình đã có thể điềm tĩnh trở lại, không bực bội, không tranh cãi, không hiếu thắng nữa. Nếu có chuyện gì, chỉ cần vài giây phân tích là mình có thể giải quyết êm đẹp được, như thế tốt hơn là cắu bẳn, chỉ them mệt mỏi và chẳng giải quyết được gì. Mấy hôm nữa là có thể quay lại học thiền được rồi, điềm tĩnh thì mới thiền được.