Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2008

BEO

Beo đã tới, vẫn bộ đồ đen mà hắn thích, không kính đen bí hiểm, chỉ một chiêc sơ mi đen, quần đen và đôi giày đen...Cả đôi mắt, đen sâu thẳm của hắn. Hắn có vẻ chần chừ khi bước vào cửa, một đêm mất ngủ và linh cảm của hắn báo với hắn rằng hôm nay không phải một ngày đẹp, mà linh cảm chưa lừa hắn bao giờ. Nhưng hắn vẫn tới đây, vì cuộc hẹn đã định sẵn và vì mọi việc đã được lên kế hoach, hắn là người rất nguyên tắc, nguyên tắc tới mức khô khan, tới kỳ lạ; cuộc sống của hắn đơn thuần chỉ là 2phần, 1phần dành để thực hiện các kế hoạch mà hắn đã định sẵn, một phần là lên kế hoạch tiếp theo. Hắn đúng giờ như một cái máy, mọi thứ đều chuẩn xác, từng chi tiết...
Vào trong quán, hắn làm việc mà hắn thường làm, mà những kẻ như hắn thường làm như một thói quen, bắt buộc. Quan sát, hầu hết mọi người đều bình thường, cái khúc mắc là trong quán bar thì người nào trông bât thường thì mới bình thương; có một và người trông rất bình thường ngồi ở trong góc, một sự bất an, bên quầy bar một cô gái rất ấn tượng, mái tóc xoăn màu hạt dẻ và một bộ cánh đỏ chót như một trái cà chua chín mọng,..., đó là người hắn tới gặp hôm nay. Đúng mẫu người hắn thích, từ màu tóc, màu váy và dáng người.
- Cho tôi một cái gì đó màu đỏ, thật mạnh nhé...!
Cô nàng bồi bàn xinh đẹp cười đáp lại nụ cười trên môi hắn với một vẻ gì đó khó diễn tả. Hắn luôn tự tin về vẻ bề ngoài của mình, cho dù chẳng mấy khi được chiêm ngưỡng nó trước gương, chỉ liếc qua mỗi sáng khi mới ngủ dậy, cũng chẳng cần dùng tới lược hắn cũng đủ biết mình có mái tóc bồng bềnh có lẽ là rất quyến rũ; và cho dù là chỉn chu hay bù xù, mỗi cái đều có ma lực riêng đủ để hắn luôn tự tin khi mỉm cười.
- Cô có muốn một ly như thế, màu đen không thưa cô?!
- Tôi thích loại này.
Chà cô gái này có một nụ cười tuyệt vời vơi đôi môi mọng đỏ, có vẻ như hắn đã bị nắm thóp trong cuộc chơi chinh phục này. Có lẽ không chỉ hắn, mà nụ cười của cô gái cà chua kia có thể khiến hàng trăm tên, có khi hàng nghìn tên xin nhảy múa trong đống lửa để làm cô ta cười. Trong đầu hắn vòng quanh một chữ "đẹp!!!"...

- Anh không giống lắm với những gì tôi nghĩ, nhất là với cách nhìn khiếm nhã đó.
Cô ta cạnh khoé hắn mà vẫn mỉm cười, như thể hai người bạn thân đang kể với nhau những kỉ niệm thú vị thời con nít vậy. Vì nụ cười đó, mọi lời nói được tha thứ! Hắn cũng thử cười "trả đũa", nhưng có vẻ không ăn thua, lần đâu tiên hắn thấy, hơi ngố ngố ( có lẽ nên tránh nói từ ngu ngu ); Thất bại thứ nhất, một ngày không đẹp.

- Có vẻ cô đang nghiên cứu về tôi rất kĩ nhỉ?
Từ kiểu tóc, màu sắc và mẫu người tôi thích?
Lại một nụ cười, có lẽ cô ta biết mỗi nụ cười của cô ta lại làm hắn ngu đi một ít, cầm ly rưọu màu đỏ chót lên nhắp một chút bằng đôi môi đỏ mọng...!!!
- Theo tâm lý tội phạm, những kẻ như anh thường thích màu đỏ và đen và tôi không chắc thầy của tôi có tỉnh táo không nữa, trông anh rất thú vị, giống một tên ngốc bóng bẩy cứ nghĩ là mình đẹp "zai" nhất trần đời thì phải.

Với một nụi cười, mọi lời nói được tha thứ!
- Ồ! Tôi không tốt như lời thầy của cô nói đâu, đừng tin ông già lẩm cầm ấy.

- Của ông đây thưa ông!
- Cảm ơn cô!
Thử nghiệm cho thấy hắn vẫn còn có khả năng chinh phục siêu phàm, khi cô gái pha rượu có vẻ lúng túng. Một chút tỉnh táo khi không nhìn quả cà chua chín mọng kia, hắn thấy những gã "quá bình thường" có hành động gì đó bất bình thương; Có lẽ là nháy mắt với nhau thì phải? Như một phản xạ tự nhiên, mọi cơ quan giác quan của hắn hoạt động cao hơn lúc bình thường.
- Ông ấy muốn tôi đi theo anh và sau đó tôi sẽ được tốt nghiệp.

Hắn biết điều đó, đây không phải lần đầu hắn nhận học sinh của "ông già lẩm cẩm" đó, là lần thứ 3 nhưng là lần đầu tiên tuyệt vời thế này. Cái ông già đó cứ có một học sinh nào làm ông ta ưng ý là ông ta lập tức chuyển ngay tới cho hắn, người bạn tâm giao. Mặc dù nhận lời, nhưng hắn chẳng thú vị gì lắm, hắn thích một mình, mà cũng có thể công việc của hắn chỉ có thể đơn độc, như thế sẽ không vướng víu và không bao giờ sai sót, không bao giờ lêch kế hoạch. Nhưng lần này thì khác, có vẻ thú vị đây, có vẻ ông già này đã bớt "lẩm cẩm" rồi đấy.

- Cô là sinh viên nữ đầu tiên ông ấy cho là suất sắc và điều đó làm tôi tò mò. Có lẽ cô cũng khá tò mò về tôi? Những người bạn của cô tới để "kiểm tra" à?
Một nụ cười tươi hơn trên đôi môi đỏ mọng!!!

- Tôi cần biết "ông già lẩm cẩm" có lẩm cẩm thật không.ha ha ha ha...!!!

Một tràng cười giòn tan, như tiếng hát của những nàng tiên cá trong thần thoại Bảy đại Dương làm mê đắm lòng những chàng thuỷ thủ kiên định nhất của biển cả cũng phải quỳ gối.
Là ám hiệu... Những gã "quá bình thường" bật lên khỏi ghế, nhanh hơn cái vẻ ngoài khệ nệ thản nhiên lúc trước,...
Cả sáu tên đứng khựng tại chỗ, vẻ măt cho thấy bọn chúng đang hoảng sợ cực độ, tiếng cười cũng ngắt... Đôi mắt nâu to tròn xinh đẹp cũng lộ vẻ hoang mang và điểm một chút sợ hai, thật quyến rũ! Hắn mỉm cười, đôi mắt của hắn xâu thẳm như màn đêm... Chết chóc...!!!
.... Trên chán một gã " quá bình thường", một giọt màu đỏ lành lạnh giữa hai hàng lông mày từ từ chảy xuống. Rượu...!!! Và những gã còn lại cũng như thế....
Ly rượu của hắn hơi sóng sánh.....

.............................

Không có nhận xét nào: